Chủ Nhật, 6 tháng 2, 2011

TIỂU SỬ HỒNG QUYỀN

TIỂU SỬ HỒNG QUYỀN
Hồng quyền là thể loại quyền thuật dẫn đầu ở Thiểm tây, nơi xuất hiện 3 nhánh được mang nét đặc trưng bởi Đồng Xuyên Quan và Đại Sơn Quan – Hồng quyền Đông Thiểm tây, Hồng quyền Trung Thiểm tây, Hồng quyền Tây Thiểm tây. Người ta cho rằng nhiều môn phái  võ thuật ở Thiểm tây được xuất thân từ Hồng quyền Trung Thiểm tây
Hồng quyền có sức sống mạnh ở Thiểm tây nhờ vào nền văn minh lãnh thổ và nhân văn có một không hai trong vùng. Nguồn gốc của Hồng quyền có thể được tìm thấy ở triều đại nhà Chau và nhà Tan. Trong thời Tây Chau, “điệu nhảy wushu” và “đấu vật” khá phổ biến. Trong thời Tan, “đấu tay không” và “múa gươm” trở thành nổi tiếng ở Sanfu (trung tâm Thiểm tây hiện nay), nhất là ở vùng quanh Trường An.Khi đó những học viên wushu có thể đấu võ với nhau để nâng cao kỹ năng.
Theo những ghi chép lịch sử của Sima Qian, trong một tiệc chiêu đãi của Yingzheng, Hoàng đế Qinshihuang, để kỷ niệm chiến thắng, quân lính của ông đã nhảy múa theo điệu vỗ để thêm vui nhộn. Điệu nhảy rất hay, giống như kỹ thuật “nổ” và “10 tiếng lớn” trong Hồng quyền.
Điệu nhảy được dân gian ủng hộ khi nói về Hồng quyền – “đánh vào da như đánh trống”. những động tác của Hồng quyền được gọi là “thế tay của Hoàng đế Tang” và “đấu vật” ở thời nhà Tang, khi có nhiều người tập kỹ năng, trong đó có nhà văn Li Bai, người đã từng nhận rằng ông đam mê múa kiếm từ năm 15 tuổi.Ngoài ra, Thiểm tây còn là quê nhà của các vị tướng nổi tiếng của Hoàng đế Tang như Guo Ziyi và Xue Rengui.
Hồng quyền không thể phát triển bùng nổ khi không có sự ủng hộ nhiệt tình của thường dân. Trước nhũng năm 60 và 70, hầu hết những người học võ ở những vùng nông thôn và thành thị đã luyện tập Hồng quyền. Võ sinh có thể tìm thấy trong tất cả các làng mạc. Những thầy dạy Hồng quyền lại kết hợp võ thuật với nghi lễ hiến tế và hát Thiểm tây, tạo nên một hoạt động chính cho thể lực và giải trí ở  nông thôn và thành thị Thiểm tây
Zhao Kuangyin và Hồng quyền
Trong Hồng quyền của miền trung tâm Thiểm tây ngày nay, có một phong cách gọi là “Taizu Red”, nguồn gốc của nó từ Zhao Kuangyin, Hoàng đế Taizu của triều đại nhà Song
Sau khi 5 triều đại kết thúc, Zhao Kuangyin đã thoái triều trước khi đến trung tâm Thiểm tây bằng con đường băng qua phía đông của vùng. Vào một ngày, ông đã gặp một võ sư tên là Chen Chuan, khi đi du lịch ở núi Huashan. Họ đã chơi cờ ở trên đỉnh ngọn phía đông, thỏa thuận rằng người chiến thắng sẽ lấy núi Huashan. Zhao Kuangyin đã thua cuộc và giao núi Huashan cho Chen Chuan, võ sư đã cởi áo và thực hiện vài thế võ chứa đựng nhiều kỹ thuật mới và nội công có được từ sự tập luyện lâu năm. Sau khi coi xong, Zhao Kuangyin ngưỡng mộ Chen vì những tuyệt kỹ võ thuật và đã xin được học võ. Từ đó Zhao Kuangyin bắt đầu học võ từ sư phụ Chen
trên đỉnh ngọn phía đông trước khi mặt trời mọc mỗi ngày. Với những siêng năng nổ lực, cuối cùng ông cũng lĩnh hội được môn võ thuật.
Sau đó, Zhao Kuangyin trở thành người sáng lập triều đại Bắc Song, và thời gian sau đổi tên “ Hồng quyền của miền trung Thiểm tây” thành “hồng quyền Taizu”. Môn võ được truyền tới ngày hôm nay.

Nguồn gốc:Tìm được  bài này trên  web của Nam Hải Huyền Môn sưu tập từ một web khảo cứu về văn hoá và lịch sử Trung hoa, được Thạc sĩ-Bác sĩ Hồ Tân Tân dịch thuật từ Anh ngữ sang Việt ngữ.
Chú thích:
-          Wushu: Võ thuật
-          Tan: nhà Đường
-          Sima Qian: Tư Mã Thiên
-          Yingzheng: Doanh Chính
-          Qinshihuang: Tần Thuỷ Hoàng
-          Li Bai: Lý Bạch (Thời đó Lý Bạch ngoài danh hiệu là Thi Tiên còn có thêm danh hiệu là Kiếm tiên)
-          Guo Ziyii : Quách Tử Nghi
-          Xue Rengui: Tiết Nhơn Quý
-          Zhao Kuangyin:Triệu Khuông Dẫn
-          Taizu Red: Hồng Thái Tổ
-          Nhà Song: Nhà Tống
-          Chen Chuan: Trần Đoàn
-          Huashan: Ngọn Hoa Sơn
-          Hồng quyền Taizu: Hồng quyền Thái Tổ
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét